WEBVTT 00:00:00.000 --> 00:00:02.000 Vũ trụ 00:00:02.000 --> 00:00:04.000 thật sự rất lớn. 00:00:04.000 --> 00:00:07.000 Chúng ra sống trong một thiên hà có tên gọi là Ngân Hà. 00:00:07.000 --> 00:00:10.000 Có khoảng một trăm tỷ ngôi sao trong Ngân Hà. 00:00:10.000 --> 00:00:12.000 Và nếu bạn cầm một chiếc máy ảnh 00:00:12.000 --> 00:00:14.000 hướng nó ra một phần bất kỳ của bầu trời 00:00:14.000 --> 00:00:16.000 và giữ cửa chớp mở 00:00:16.000 --> 00:00:19.000 chừng nào máy ảnh của bạn còn được gắn với Kính Thiên Văn Vũ Trụ Hubble 00:00:19.000 --> 00:00:21.000 nó sẽ cho thấy thứ như thế này. 00:00:21.000 --> 00:00:24.000 Mỗi một đốm màu nho nhỏ ở đây 00:00:24.000 --> 00:00:26.000 là một thiên hà xấp xỉ cỡ Ngân Hà của chúng ta - 00:00:26.000 --> 00:00:29.000 nghĩa là một trăm tỷ ngôi sao nằm trong mỗi đốm màu đó. 00:00:29.000 --> 00:00:32.000 Có tới khoảng một trăm tỷ thiên hà 00:00:32.000 --> 00:00:34.000 trong vũ trụ biểu kiến. 00:00:34.000 --> 00:00:36.000 100 tỷ là con số duy nhất bạn cần biết. 00:00:36.000 --> 00:00:39.000 Tuổi của vũ trụ, tính từ Vụ Nổ Lớn cho tới nay, 00:00:39.000 --> 00:00:41.000 là một trăm tỷ năm xét theo tuổi chó. 00:00:41.000 --> 00:00:43.000 (Cười) 00:00:43.000 --> 00:00:46.000 Điều đó sẽ cho bạn biết về vị trí của chúng ta trong vũ trụ. NOTE Paragraph 00:00:46.000 --> 00:00:48.000 Việc bạn có thể làm với bức tranh cỡ này đơn giản là chiêm ngưỡng nó. 00:00:48.000 --> 00:00:50.000 Đẹp tuyệt vời. 00:00:50.000 --> 00:00:53.000 Tôi thường tự hỏi: áp lực tiến hóa là cái gì 00:00:53.000 --> 00:00:56.000 đã khiến tổ tiên của chúng ta ở vùng Veldt - cái nôi của loài người - thích nghi và tiến hóa 00:00:56.000 --> 00:00:58.000 đến độ có thể thật sự thưởng thức bức hình về các thiên hà 00:00:58.000 --> 00:01:00.000 khi mà họ chẳng có gì cả. 00:01:00.000 --> 00:01:02.000 Nhưng chúng ta cũng muốn hiểu điều đó. 00:01:02.000 --> 00:01:06.000 Với vai trò nhà vũ trụ học, tôi muốn hỏi: tại sao sao vũ trụ lại như thế này? 00:01:06.000 --> 00:01:09.000 Một manh mối quan trọng chúng ta có, đó là vũ trụ biến đổi theo thời gian. 00:01:09.000 --> 00:01:12.000 Nếu bạn nhìn một trong số các thiên hà này và đo vận tốc của nó, 00:01:12.000 --> 00:01:14.000 bạn sẽ thấy nó đang di chuyển xa khỏi bạn. 00:01:14.000 --> 00:01:16.000 Và nếu bạn nhìn một thiên hà ở xa hơn, 00:01:16.000 --> 00:01:18.000 bạn sẽ thấy nó đang di chuyển nhanh hơn. 00:01:18.000 --> 00:01:20.000 Vì vậy chúng ta nói vũ trụ đang phình ra. NOTE Paragraph 00:01:20.000 --> 00:01:22.000 Dĩ nhiên, điều đó có nghĩa là trong quá khứ, 00:01:22.000 --> 00:01:24.000 mọi thứ gần nhau hơn. 00:01:24.000 --> 00:01:26.000 Trong quá khứ, vũ trụ đông đúc hơn, 00:01:26.000 --> 00:01:28.000 và cũng nóng hơn. 00:01:28.000 --> 00:01:30.000 Nếu bạn dồn mọi thứ lại với nhau, nhiệt độ sẽ tăng lên. 00:01:30.000 --> 00:01:32.000 Cái đó dễ hiểu. 00:01:32.000 --> 00:01:34.000 Điều khó hiểu là 00:01:34.000 --> 00:01:37.000 vũ trụ trong những thời khắc đầu tiên, gần Vụ Nổ Lớn, 00:01:37.000 --> 00:01:39.000 lại rất, rất mịn. 00:01:39.000 --> 00:01:41.000 Có thể bạn nghĩ rằng điều đó chẳng có gì phải ngạc nhiên. 00:01:41.000 --> 00:01:43.000 Không khí trong căn phòng này rất mịn. 00:01:43.000 --> 00:01:46.000 Bạn có thể nói "Ừ, có lẽ mọi thứ tự làm chúng mịn ra." 00:01:46.000 --> 00:01:49.000 Nhưng các điều kiện gần Vụ Nổ Lớn rất, rất khác 00:01:49.000 --> 00:01:51.000 so với các điều kiện của không khí trong căn phòng này. 00:01:51.000 --> 00:01:53.000 Cụ thể là mọi thứ đậm đặc hơn nhiều. 00:01:53.000 --> 00:01:55.000 Lực hấp dẫn của mọi thứ 00:01:55.000 --> 00:01:57.000 mạnh hơn nhiều tại thời điểm gần Vụ Nổ Lớn. NOTE Paragraph 00:01:57.000 --> 00:01:59.000 Điều bạn phải nghĩ đến là 00:01:59.000 --> 00:02:01.000 chúng ta có một vũ trụ với một trăm tỷ thiên hà, 00:02:01.000 --> 00:02:03.000 mỗi thiên hà chứa một trăm tỷ sao. 00:02:03.000 --> 00:02:06.000 Trong những thời khắc đầu tiên, cả trăm tỷ thiên hà đó 00:02:06.000 --> 00:02:09.000 được nén lại trong một phạm vi lớn cỡ này - 00:02:09.000 --> 00:02:11.000 nghĩa đen đấy, ở những thời điểm đầu tiên. 00:02:11.000 --> 00:02:13.000 Và bạn phải hình dung rằng việc nén lại đó 00:02:13.000 --> 00:02:15.000 không có một lỗi nào, 00:02:15.000 --> 00:02:17.000 không có bất kỳ điểm nhỏ nào 00:02:17.000 --> 00:02:19.000 lại có nhiều hơn một vài nguyên tử hơn điểm khác. 00:02:19.000 --> 00:02:22.000 Bởi nếu thế, chúng sẽ đổ sụp dưới tác dụng của lực hấp dẫn 00:02:22.000 --> 00:02:24.000 tạo thành một hố đen khổng lồ. 00:02:24.000 --> 00:02:27.000 Giữ cho vũ trụ hết sức mịn ở thời điểm ban đầu 00:02:27.000 --> 00:02:29.000 không hề dễ, đó là một sự sắp xếp tinh vi. 00:02:29.000 --> 00:02:31.000 Đấy là manh mối 00:02:31.000 --> 00:02:33.000 cho thấy vũ trụ buổi ban đầu không phải được sắp xếp ngẫu nhiên. 00:02:33.000 --> 00:02:35.000 Có điều gì đó đã khiến mọi sự theo hướng ấy. 00:02:35.000 --> 00:02:37.000 Chúng ta muốn biết đó là gì. NOTE Paragraph 00:02:37.000 --> 00:02:40.000 Một phần hiểu biết của chúng ta về điều này được đưa ra bởi Ludwig Boltzmann, 00:02:40.000 --> 00:02:43.000 nhà vật lý học người Áo ở thế kỷ 19. 00:02:43.000 --> 00:02:46.000 Đóng góp của Boltzmann là ở chỗ ông ấy giúp ta hiểu về entropy. 00:02:46.000 --> 00:02:48.000 Bạn đã nghe về entropy. 00:02:48.000 --> 00:02:51.000 Nó là tính ngẫu nhiên, tính lộn xộn, tính hỗn loạn của một số hệ thống. 00:02:51.000 --> 00:02:53.000 Boltzmann đã đưa ra một công thức - 00:02:53.000 --> 00:02:55.000 hiện giờ được khắc trên bia mộ của ông - 00:02:55.000 --> 00:02:57.000 công thức giúp định lượng entropy. 00:02:57.000 --> 00:02:59.000 Về cơ bản mà nói 00:02:59.000 --> 00:03:01.000 entropy là số lượng các cách 00:03:01.000 --> 00:03:04.000 mà chúng ta có thể sắp xếp các hợp phần của hệ thống sao cho bạn không chú ý, 00:03:04.000 --> 00:03:06.000 sao cho nhìn bằng mắt thường nó không hề thay đổi. 00:03:06.000 --> 00:03:08.000 Nếu xét về không khí trong phòng này, 00:03:08.000 --> 00:03:11.000 bạn không chú ý đến từng nguyên tử đơn lẻ. 00:03:11.000 --> 00:03:13.000 Một tổ hợp entropy thấp 00:03:13.000 --> 00:03:15.000 là tổ hợp mà chỉ có một số cách sắp xếp để nó trông y hệt như thế. 00:03:15.000 --> 00:03:17.000 Một tổ hợp entropy cao 00:03:17.000 --> 00:03:19.000 là tổ hợp có nhiều cách sắp xếp để trông nó không đổi. 00:03:19.000 --> 00:03:21.000 Đây là kiến thức có tính quan trọng chủ yếu, 00:03:21.000 --> 00:03:23.000 vì nó giúp ta giải thích 00:03:23.000 --> 00:03:25.000 nguyên lý thứ hai của nhiệt động lực học - 00:03:25.000 --> 00:03:28.000 nguyên lý nói rằng entropy tăng trong vũ trụ, 00:03:28.000 --> 00:03:30.000 hoặc trong một phần riêng rẽ của vũ trụ. NOTE Paragraph 00:03:30.000 --> 00:03:32.000 Lý do của sự tăng entropy 00:03:32.000 --> 00:03:35.000 đơn giản là bởi có nhiều hơn nhiều các cách 00:03:35.000 --> 00:03:37.000 để đạt mức entropy cao hơn là entropy thấp. 00:03:37.000 --> 00:03:39.000 Đây là một hiểu biết tuyệt vời, 00:03:39.000 --> 00:03:41.000 nhưng nó bỏ qua điều gì đó. 00:03:41.000 --> 00:03:43.000 Nhân tiện đây, hiểu biết về sự tăng entropy này 00:03:43.000 --> 00:03:46.000 nằm sau cái mà chúng ta gọi là mũi tên thời gian, 00:03:46.000 --> 00:03:48.000 sự khác biệt giữa quá khứ và tương lai 00:03:48.000 --> 00:03:50.000 Mọi sự khác biệt 00:03:50.000 --> 00:03:52.000 giữa quá khứ và tương lai 00:03:52.000 --> 00:03:54.000 là bởi entropy đang tăng lên - 00:03:54.000 --> 00:03:57.000 thực tế là bạn có thể nhớ quá khứ chứ không phải tương lai. 00:03:57.000 --> 00:04:00.000 Thực tế là bạn được sinh ra, rồi sống, rồi chết, 00:04:00.000 --> 00:04:02.000 luôn luôn theo thứ tự đó, 00:04:02.000 --> 00:04:04.000 là bởi entropy đang tăng lên. 00:04:04.000 --> 00:04:06.000 Boltzmann giải thích rằng nếu bắt bắt đầu với entropy thấp, 00:04:06.000 --> 00:04:08.000 thì lẽ tự nhiên là nó tăng lên, 00:04:08.000 --> 00:04:11.000 bởi vì có nhiều hơn các cách để đạt entropy cao. 00:04:11.000 --> 00:04:13.000 Điều mà ông ấy không giải thích là 00:04:13.000 --> 00:04:16.000 tại sao ban đầu entropy lại thấp như vậy. NOTE Paragraph 00:04:16.000 --> 00:04:18.000 Cái thực tế rằng entropy của vũ trụ thấp 00:04:18.000 --> 00:04:20.000 là sự phản ánh cho thực tế 00:04:20.000 --> 00:04:22.000 là vũ trụ buổi ban đầu rất, rất mịn. 00:04:22.000 --> 00:04:24.000 Chúng ta muốn hiểu điều đó. 00:04:24.000 --> 00:04:26.000 Đấy là việc của các nhà vũ trụ học chúng tôi. 00:04:26.000 --> 00:04:28.000 Không may, đó không thật sự là chủ đề 00:04:28.000 --> 00:04:30.000 mà chúng tôi đã dành đủ sự chú ý cho. 00:04:30.000 --> 00:04:32.000 Đấy không phải là một trong những điều đầu tiên người ta sẽ nói, 00:04:32.000 --> 00:04:34.000 nếu bạn hỏi một nhà vũ trụ học hiện đại, 00:04:34.000 --> 00:04:36.000 "Những vấn đề nào chúng ta đang cố gắng giải quyết vậy?" 00:04:36.000 --> 00:04:38.000 Một trong số những người hiểu rằng đây là một vấn đề 00:04:38.000 --> 00:04:40.000 là Richard Feynman. 00:04:40.000 --> 00:04:42.000 50 năm trước, ông ấy đã trình bày một loạt các bài giảng khác nhau, 00:04:42.000 --> 00:04:44.000 Ông đã trình bày các bài giảng nổi tiếng 00:04:44.000 --> 00:04:46.000 thứ đã trở thành "Đặc tính của nguyên lý vật lý." 00:04:46.000 --> 00:04:48.000 Ông giảng cho sinh viên Caltech 00:04:48.000 --> 00:04:50.000 và chúng trở thành "Bài giảng Feynman về Vật lý." 00:04:50.000 --> 00:04:52.000 Ông giảng cho sinh viên đã tốt nghiệp của Caltech 00:04:52.000 --> 00:04:54.000 và chúng trở thành "Bài giảng Feynmann về Hấp dẫn." 00:04:54.000 --> 00:04:57.000 Trong mỗi một cuốn sách, mỗi một nhóm bài giảng, 00:04:57.000 --> 00:04:59.000 ông nhấn mạnh vấn đề khó hiểu này: 00:04:59.000 --> 00:05:02.000 Tại sao vũ trụ ở buổi ban đầu lại có entropy nhỏ như vậy? NOTE Paragraph 00:05:02.000 --> 00:05:04.000 Và ông nói - Tôi không giả giọng đâu nhé - 00:05:04.000 --> 00:05:07.000 ông nói, "Vì lý do nào đó, vũ trụ ở một giai đoạn 00:05:07.000 --> 00:05:10.000 có entropy rất thấp bởi năng lượng nội tại của nó, 00:05:10.000 --> 00:05:12.000 và từ lúc đó, entropy đã tăng lên. 00:05:12.000 --> 00:05:15.000 Mũi tên thời gian không thể được hiểu hoàn toàn 00:05:15.000 --> 00:05:18.000 cho tới khi bí ẩn về khởi đầu của lịch sử vũ trụ 00:05:18.000 --> 00:05:20.000 được bóc tách xa hơn 00:05:20.000 --> 00:05:22.000 đi từ suy đoán tới thấu hiểu." 00:05:22.000 --> 00:05:24.000 Và đó là việc của chúng tôi. 00:05:24.000 --> 00:05:26.000 Chúng ta muốn biết - câu hỏi đó từ 50 năm trước, bạn đang nghĩ "Chắc là 00:05:26.000 --> 00:05:28.000 đến nay chúng ta đã tìm ra rồi." 00:05:28.000 --> 00:05:30.000 Nói đến nay chúng ta đã tìm ra là không đúng. NOTE Paragraph 00:05:30.000 --> 00:05:32.000 Lý do khiến vấn đề tệ hơn 00:05:32.000 --> 00:05:34.000 chứ không khá hơn 00:05:34.000 --> 00:05:36.000 là bởi vì năm 1998 00:05:36.000 --> 00:05:39.000 chúng ta phát hiện một điều cốt yếu của vụ trũ mà trước đó chưa biết. 00:05:39.000 --> 00:05:41.000 Chúng ta biết rằng nó có gia tốc. 00:05:41.000 --> 00:05:43.000 Vũ trụ không chỉ đang phình ra. 00:05:43.000 --> 00:05:45.000 Nếu bạn nhìn thiên hà này, nó đang di chuyển ra xa. 00:05:45.000 --> 00:05:47.000 Nếu bạn đi đến đến một tỷ năm sau và nhìn lại nó, 00:05:47.000 --> 00:05:50.000 bạn sẽ thấy nó đang di chuyển nhanh hơn. 00:05:50.000 --> 00:05:53.000 Tất cả các thiên hà đang di chuyển khỏi chúng ta càng ngày càng nhanh. 00:05:53.000 --> 00:05:55.000 Vì vậy ta nói vũ trụ đang gia tốc dương. 00:05:55.000 --> 00:05:57.000 Không như entropy thấp ở vũ trụ buổi ban đầu, 00:05:57.000 --> 00:05:59.000 mặc dù chúng ta không biết câu trả lời cho điều này, 00:05:59.000 --> 00:06:01.000 ít nhất chúng ta có một lý thuyết hay có thể giải thích nó, 00:06:01.000 --> 00:06:03.000 nếu lý thuyết này đúng, 00:06:03.000 --> 00:06:05.000 đó là lý thuyết về năng lượng tối. 00:06:05.000 --> 00:06:08.000 Đấy là ý tưởng rằng chân không có năng lượng tự thân. NOTE Paragraph 00:06:08.000 --> 00:06:11.000 Trong mỗi xentimét khối của không gian, 00:06:11.000 --> 00:06:13.000 bất kể có thứ gì hay không, 00:06:13.000 --> 00:06:15.000 bất kể có các hạt, vật chất, bức xạ hoặc cái gì khác hay không, 00:06:15.000 --> 00:06:18.000 vẫn có năng lượng, kể cả trong chính bản thân không gian. 00:06:18.000 --> 00:06:20.000 Và năng lượng này, theo Einstein, 00:06:20.000 --> 00:06:23.000 giải phóng sức ép vào vũ trụ. 00:06:23.000 --> 00:06:25.000 Nó là xung lực vĩnh cửu 00:06:25.000 --> 00:06:27.000 đã đẩy các thiên hà tách khỏi nhau. 00:06:27.000 --> 00:06:30.000 Bởi vì năng lượng tối, không như vật chất hay bức xạ, 00:06:30.000 --> 00:06:33.000 không mất dần khi vũ trụ phình ra. 00:06:33.000 --> 00:06:35.000 Số năng lượng trong mỗi xentimét khối 00:06:35.000 --> 00:06:37.000 giữ nguyên, 00:06:37.000 --> 00:06:39.000 kể cả khi vũ trụ càng ngày càng lớn. 00:06:39.000 --> 00:06:42.000 Điều này dẫn đến những hàm ý quan trọng 00:06:42.000 --> 00:06:45.000 về việc vụ trụ sẽ ra sao trong tương lai. 00:06:45.000 --> 00:06:47.000 Một điều là: vũ trụ sẽ phình mãi mãi. NOTE Paragraph 00:06:47.000 --> 00:06:49.000 Hồi tôi bằng tuổi bạn, 00:06:49.000 --> 00:06:51.000 chúng ta không biết vũ trụ sẽ tiếp diễn ra sao. 00:06:51.000 --> 00:06:54.000 Một số người nghĩ rằng trong tương lai vũ trụ sẽ tái sụp đổ. 00:06:54.000 --> 00:06:56.000 Einstein tin vào ý tưởng này. 00:06:56.000 --> 00:06:59.000 Nhưng nếu có năng lượng tối, và nó không biến mất, 00:06:59.000 --> 00:07:02.000 thì vũ trụ sẽ cứ tiếp tục phình ra, mãi mãi và mãi mãi. 00:07:02.000 --> 00:07:04.000 14 tỷ năm đã tồn tại, 00:07:04.000 --> 00:07:06.000 100 tỷ năm theo tuổi chó, 00:07:06.000 --> 00:07:09.000 nhưng trong tương lai, số năm tồn tại là vô hạn. 00:07:09.000 --> 00:07:12.000 Trong lúc ấy, với tất cả ý nghĩa và mục đích, 00:07:12.000 --> 00:07:14.000 đối với chúng ta, không gian vũ trụ có vẻ giới hạn. 00:07:14.000 --> 00:07:16.000 Không gian có thể giới hạn hoặc vô hạn, 00:07:16.000 --> 00:07:18.000 nhưng vì vũ trụ đang gia tốc, 00:07:18.000 --> 00:07:20.000 nên có những phần của vũ trụ chúng ta không thể thấy 00:07:20.000 --> 00:07:22.000 và sẽ không bao giờ thấy. 00:07:22.000 --> 00:07:24.000 Có một phạm vi nhất định của không gian nơi chúng ta đến được 00:07:24.000 --> 00:07:26.000 bao quanh bởi đường chân trời. 00:07:26.000 --> 00:07:28.000 Vì vậy mặc dù thời gian tiếp diễn mãi, 00:07:28.000 --> 00:07:30.000 đối với chúng ta, không gian có giới hạn. 00:07:30.000 --> 00:07:33.000 Điều cuối cùng, chân không có nhiệt độ. NOTE Paragraph 00:07:33.000 --> 00:07:35.000 Trong những năm 1970, Stephen Hawking đã cho chúng ta biết 00:07:35.000 --> 00:07:37.000 rằng hố đen, mặc dầu bạn nghĩ nó đen, 00:07:37.000 --> 00:07:39.000 lại thực sự phát ra bức xạ, 00:07:39.000 --> 00:07:41.000 khi bạn xét dưới góc độ cơ học lượng tử. 00:07:41.000 --> 00:07:44.000 Đường cong không-thời gian quanh hố đen 00:07:44.000 --> 00:07:47.000 mang tới dao động cơ học lượng tử 00:07:47.000 --> 00:07:49.000 và hố đen phát xạ. 00:07:49.000 --> 00:07:52.000 Tính toán tương tự một cách chính xác bởi Hawking và Gary Gibbons 00:07:52.000 --> 00:07:55.000 chỉ ra rằng, nếu có năng lượng tối trong chân không, 00:07:55.000 --> 00:07:58.000 thì toàn bộ vũ trụ đều phát xạ. 00:07:58.000 --> 00:08:00.000 Năng lượng trong chân không 00:08:00.000 --> 00:08:02.000 mang tới các dao động lượng tử. 00:08:02.000 --> 00:08:04.000 Và kể cả nếu vũ trụ sẽ trường tồn vĩnh viễn, 00:08:04.000 --> 00:08:07.000 các vật chất và bức xạ thông thường mất dần đi, 00:08:07.000 --> 00:08:09.000 sẽ luôn luôn còn một số bức xạ, 00:08:09.000 --> 00:08:11.000 một số thăng giáng nhiệt, 00:08:11.000 --> 00:08:13.000 kể cả trong chân không. 00:08:13.000 --> 00:08:15.000 Vậy điều này có nghĩa là 00:08:15.000 --> 00:08:17.000 vũ trụ giống như một hộp khí 00:08:17.000 --> 00:08:19.000 tồn tại vĩnh viễn. 00:08:19.000 --> 00:08:21.000 Ồ, vậy thì hàm ý của điều này là gì? NOTE Paragraph 00:08:21.000 --> 00:08:24.000 Hàm ý đó được nghiên cứu bởi Boltzmann hồi thế kỷ 19. 00:08:24.000 --> 00:08:27.000 Ông nói, à, entropy tăng 00:08:27.000 --> 00:08:29.000 bởi có nhiều hơn nhiều các cách 00:08:29.000 --> 00:08:32.000 để vũ trụ có entropy cao hơn là có entropy thấp. 00:08:32.000 --> 00:08:35.000 Nhưng đấy là phát biểu mang tính xác suất. 00:08:35.000 --> 00:08:37.000 Nó chắc chắn sẽ tăng, 00:08:37.000 --> 00:08:39.000 và xác suất lớn vô cùng. 00:08:39.000 --> 00:08:41.000 Đó không phải là điều bạn cần lo lắng - 00:08:41.000 --> 00:08:45.000 như việc không khí trong phòng này sẽ tụ tập vào một góc và làm chúng ta chết nghẹt. 00:08:45.000 --> 00:08:47.000 Điều đó gần như không thể xảy ra. 00:08:47.000 --> 00:08:49.000 Trừ khi họ khóa cửa lại 00:08:49.000 --> 00:08:51.000 và nhốt chúng ta ở đây mãi mãi, 00:08:51.000 --> 00:08:53.000 điều đó sẽ xảy ra liền. 00:08:53.000 --> 00:08:55.000 Mọi thứ được cho phép, 00:08:55.000 --> 00:08:58.000 mọi hình thể được cho phép có thể tạo ra bởi các phân tử trong căn phòng này, 00:08:58.000 --> 00:09:00.000 sẽ dần dần được tạo ra. NOTE Paragraph 00:09:00.000 --> 00:09:03.000 Vì thế Boltzmann nói, nhìn kìa, bạn có thể bắt đầu với một vũ trụ 00:09:03.000 --> 00:09:05.000 ở trạng thái cân bằng nhiệt. 00:09:05.000 --> 00:09:08.000 Ông không biết về Vụ Nổ Lớn, không biết về sự phình của vũ trụ. 00:09:08.000 --> 00:09:11.000 Ông nghĩ rằng không gian và thời gian được giải thích theo Isaac Newton - 00:09:11.000 --> 00:09:13.000 chúng là tuyệt đối, không bao giờ thay đổi. 00:09:13.000 --> 00:09:15.000 Do đó ý tưởng của ông về vũ trụ tự nhiên 00:09:15.000 --> 00:09:18.000 là vũ trụ trong đó các phân tử khí trải đều ở mọi nơi - 00:09:18.000 --> 00:09:20.000 các phân tử trải đều. 00:09:20.000 --> 00:09:23.000 Nhưng nếu bạn là Boltzmann, bạn sẽ biết rằng, nếu bạn chờ đủ lâu, 00:09:23.000 --> 00:09:26.000 các dao động ngẫu nhiên của các phân tử đó 00:09:26.000 --> 00:09:28.000 đôi lúc sẽ đưa chúng 00:09:28.000 --> 00:09:30.000 tới dạng entropy thấp hơn. 00:09:30.000 --> 00:09:32.000 Và rồi, tất nhiên, xét theo lẽ thường, 00:09:32.000 --> 00:09:34.000 chúng sẽ phình trở lại. 00:09:34.000 --> 00:09:36.000 Vậy là entropy không phải là luôn tăng - 00:09:36.000 --> 00:09:39.000 bạn có thể có các dao động chuyển thành entropy thấp 00:09:39.000 --> 00:09:41.000 các trạng thái được tổ chức cao hơn. NOTE Paragraph 00:09:41.000 --> 00:09:43.000 Mà nếu điều đó là thật, 00:09:43.000 --> 00:09:45.000 thì Boltzmann đã phát minh ra 00:09:45.000 --> 00:09:47.000 hai ý tưởng nghe rất hiện đại - 00:09:47.000 --> 00:09:50.000 đó là đa vũ trụ và nguyên lý nhân quan. 00:09:50.000 --> 00:09:52.000 Ông nói, vấn đề với cân bằng nhiệt 00:09:52.000 --> 00:09:54.000 là chúng ta không thể sống ở đó. 00:09:54.000 --> 00:09:57.000 Nhớ rằng, bản thân cuộc sống phụ thuộc vào mũi tên thời gian. 00:09:57.000 --> 00:09:59.000 Chúng ta sẽ không thể nào xử lý thông tin, 00:09:59.000 --> 00:10:01.000 chuyển hóa năng lượng, đi lại và trò chuyện, 00:10:01.000 --> 00:10:03.000 nếu chúng ta sống trong cân bằng nhiệt. 00:10:03.000 --> 00:10:05.000 Vậy nếu bạn hình dung một vũ trụ vô cùng lớn 00:10:05.000 --> 00:10:07.000 một vũ trụ lớn vô hạn, 00:10:07.000 --> 00:10:09.000 với các phần nhỏ ngẫu nhiên đâm vào nhau, 00:10:09.000 --> 00:10:12.000 thỉnh thoảng sẽ có các dao động nhỏ trong trạng thái entropy thấp, 00:10:12.000 --> 00:10:14.000 và rồi chúng bình thường trở lại. 00:10:14.000 --> 00:10:16.000 Nhưng cũng sẽ có những dao động lớn. 00:10:16.000 --> 00:10:18.000 Thỉnh thoảng, bạn sẽ tạo ra một hành tinh, 00:10:18.000 --> 00:10:20.000 một ngôi sao, hoặc một thiên hà 00:10:20.000 --> 00:10:22.000 hoặc một trăm tỷ thiên hà. 00:10:22.000 --> 00:10:24.000 Do đó Boltzmann nói, 00:10:24.000 --> 00:10:27.000 chúng ta sẽ chỉ sống trong một phần của đa vũ trụ 00:10:27.000 --> 00:10:30.000 trong phần tập hợp của các hạt dao động lớn vô hạn này, 00:10:30.000 --> 00:10:32.000 nơi cuộc sống có khả năng diễn ra. 00:10:32.000 --> 00:10:34.000 Đó là khu vực có entropy thấp. 00:10:34.000 --> 00:10:37.000 Có lẽ vũ trụ của chúng ta chỉ là một trong số những thứ 00:10:37.000 --> 00:10:39.000 đôi lúc xuất hiện. NOTE Paragraph 00:10:39.000 --> 00:10:41.000 Giờ nhiệm vụ về nhà của bạn 00:10:41.000 --> 00:10:43.000 là suy nghĩ thật sự về chuyện này, suy ngẫm ý nghĩa của nó. 00:10:43.000 --> 00:10:45.000 Carl Sagan có lần đã nói một câu nổi tiếng 00:10:45.000 --> 00:10:47.000 "để tạo ra một chiếc bánh táo 00:10:47.000 --> 00:10:50.000 trước tiên bạn phải tạo ra cả vũ trụ." 00:10:50.000 --> 00:10:52.000 Nhưng ông ấy không đúng đâu. 00:10:52.000 --> 00:10:55.000 Theo kịch bản của Botzmann, nếu bạn muốn làm bánh táo 00:10:55.000 --> 00:10:58.000 bạn chỉ phải chờ di chuyển ngẫu nhiên của các nguyên tử 00:10:58.000 --> 00:11:00.000 tạo thành chiếc bánh táo cho bạn. 00:11:00.000 --> 00:11:02.000 Điều đó sẽ xuất hiện thường xuyên hơn nhiều 00:11:02.000 --> 00:11:04.000 so với chuyển động của các nguyên tử 00:11:04.000 --> 00:11:06.000 tạo thành vườn táo 00:11:06.000 --> 00:11:08.000 tạo thành ít đường và lò nướng 00:11:08.000 --> 00:11:10.000 để rồi tạo thành chiếc bánh táo cho bạn. 00:11:10.000 --> 00:11:13.000 Vậy là kịch bản này có những dự đoán. 00:11:13.000 --> 00:11:15.000 Và các dự đoán là 00:11:15.000 --> 00:11:18.000 những dao động giúp tạo ra chúng ta là tối thiểu. 00:11:18.000 --> 00:11:21.000 Kể cả nếu bạn hình dung rằng căn phòng hiện chúng ta đang ở đây 00:11:21.000 --> 00:11:23.000 tồn tại, là thực và chúng ta ở đây, 00:11:23.000 --> 00:11:25.000 và chúng ta có không chỉ ký ức 00:11:25.000 --> 00:11:27.000 mà còn cảm giác rằng có điều gì đó bên ngoài kia 00:11:27.000 --> 00:11:31.000 được gọi là Caltech, là nước Mỹ, là Ngân Hà. 00:11:31.000 --> 00:11:34.000 việc những ấn tượng đó dao động ngẫu nhiên trong não của bạn dễ hơn nhiều 00:11:34.000 --> 00:11:36.000 so với việc chúng thực sự dao động ngẫu nhiên 00:11:36.000 --> 00:11:39.000 ở Caltech, ở Mỹ và trong thiên hà. NOTE Paragraph 00:11:39.000 --> 00:11:41.000 Tin tốt là 00:11:41.000 --> 00:11:44.000 bởi kịch bản này không phản ánh sự thực, nó không đúng. 00:11:44.000 --> 00:11:47.000 Cái kịch bản dự đoán rằng chúng ta sẽ là dao động tối thiểu. 00:11:47.000 --> 00:11:49.000 Thậm chí nếu bạn bỏ thiên hà của chúng ta ra 00:11:49.000 --> 00:11:51.000 bạn sẽ không có cả trăm tỷ thiên hà khác. 00:11:51.000 --> 00:11:53.000 Và Feynman cũng hiểu điều này. 00:11:53.000 --> 00:11:57.000 Feynman nói, "Từ giả thuyết rằng thế giới là một dao động 00:11:57.000 --> 00:11:59.000 tất cả các dự đoán cho thấy 00:11:59.000 --> 00:12:01.000 nếu chúng ta nhìn vào một phần thế giới nơi ta chưa từng thấy trước đây, 00:12:01.000 --> 00:12:03.000 chúng ta sẽ thấy nó hỗn độn, và không giống phần chúng ta vừa nhìn - 00:12:03.000 --> 00:12:05.000 đó là entropy cao. 00:12:05.000 --> 00:12:07.000 Nếu trật tự của chúng ta là do dao động 00:12:07.000 --> 00:12:09.000 chúng ta sẽ không trông chờ trật tự ở bất cứ đâu ngoại trừ nơi ta vừa chú ý. 00:12:09.000 --> 00:12:13.000 Do vậy chúng ta kết luận vũ trụ không phải là một dao động." 00:12:13.000 --> 00:12:16.000 Ồ, tốt quá. Câu hỏi là vậy thì câu trả lời đúng là gì? 00:12:16.000 --> 00:12:18.000 Nếu vũ trụ không phải là một dao động 00:12:18.000 --> 00:12:21.000 vậy tại sao vũ trụ buổi ban đầu lại có entropy thấp? 00:12:21.000 --> 00:12:24.000 Và tôi rất muốn nói cho bạn câu trả lời, nhưng mà hết giờ mất rồi. NOTE Paragraph 00:12:24.000 --> 00:12:26.000 (Cười) NOTE Paragraph 00:12:26.000 --> 00:12:28.000 Đây là vũ trụ mà chúng tôi kể cho bạn 00:12:28.000 --> 00:12:30.000 so với vũ trụ thật sự tồn tại. 00:12:30.000 --> 00:12:32.000 Tôi mới chỉ cho bạn tấm hình này. 00:12:32.000 --> 00:12:34.000 Vũ trụ đang phình ra trong suốt 10 tỷ năm qua hoặc tầm đó. 00:12:34.000 --> 00:12:36.000 Nó đang nguội đi. 00:12:36.000 --> 00:12:38.000 Nhưng giờ chúng ta biết đủ về tương lai của vũ trụ 00:12:38.000 --> 00:12:40.000 để có thể nói nhiều hơn. 00:12:40.000 --> 00:12:42.000 Nếu năng lượng tối còn ở xung quanh, 00:12:42.000 --> 00:12:45.000 các ngôi sao xung quanh chúng ta sẽ dùng hết nhiên liệu hạt nhân của chúng, và sẽ ngừng cháy. 00:12:45.000 --> 00:12:47.000 Chúng sẽ sụp thành các hố đen. 00:12:47.000 --> 00:12:49.000 Chúng ta sẽ sống trong một vũ trụ 00:12:49.000 --> 00:12:51.000 không có gì ngoại trừ các hố đen. 00:12:51.000 --> 00:12:55.000 Vũ trụ đó sẽ kéo dài 10 mũ 100 năm - 00:12:55.000 --> 00:12:57.000 lâu hơn nhiều vũ trụ bé nhỏ của chúng ta đã sống. 00:12:57.000 --> 00:12:59.000 Tương lai sẽ dài hơn nhiều so với quá khứ. 00:12:59.000 --> 00:13:01.000 Nhưng kể cả các hố đen cũng không kéo dài vĩnh viễn. 00:13:01.000 --> 00:13:03.000 Chúng sẽ tàn lụi 00:13:03.000 --> 00:13:05.000 và chúng ta sẽ không còn gì ngoài chân không. 00:13:05.000 --> 00:13:09.000 Về cơ bản, chân không đó kéo dài vĩnh viễn. 00:13:09.000 --> 00:13:12.000 Tuy nhiên, bạn chú ý là chân không phát ra bức xạ 00:13:12.000 --> 00:13:14.000 thực sự có các dao động nhiệt 00:13:14.000 --> 00:13:16.000 và nó chuyển hóa trong 00:13:16.000 --> 00:13:18.000 tất cả những kết hợp khả dĩ khác nhau 00:13:18.000 --> 00:13:21.000 của các góc độ tự do tồn tại trong chân không. 00:13:21.000 --> 00:13:23.000 Vì thế kể cả nếu vũ trụ kéo dài vĩnh viễn 00:13:23.000 --> 00:13:25.000 sẽ chỉ có một số nhất định những thứ 00:13:25.000 --> 00:13:27.000 có khả năng xảy ra trong vũ trụ. 00:13:27.000 --> 00:13:29.000 Tất cả chúng diễn ra qua một giai đoạn thời gian 00:13:29.000 --> 00:13:32.000 tương đương với 10 mũ 10 mũ 120 năm. NOTE Paragraph 00:13:32.000 --> 00:13:34.000 Đây là hai câu hỏi dành cho bạn. 00:13:34.000 --> 00:13:37.000 Thứ nhất: Nếu vũ trụ kéo dài tới 10 mũ 10 mũ 120 năm 00:13:37.000 --> 00:13:39.000 vậy thì tại sao chúng ta lại được sinh ra 00:13:39.000 --> 00:13:42.000 trong 14 tỷ năm đầu tiên 00:13:42.000 --> 00:13:45.000 trong ánh hồng ấm áp, dễ chịu của Vụ Nổ Lớn? 00:13:45.000 --> 00:13:47.000 Tại sao chúng ta không sinh ra trong chân không? 00:13:47.000 --> 00:13:49.000 Bạn có thể nói, "Ồ làm gì có gì mà sống," 00:13:49.000 --> 00:13:51.000 nhưng điều đó không đúng. 00:13:51.000 --> 00:13:53.000 Bạn có thể là một dao động ngẫu nhiên xuất hiện từ hư không. 00:13:53.000 --> 00:13:55.000 Sao lại không như thế? 00:13:55.000 --> 00:13:58.000 Thêm công việc về nhà cho bạn. NOTE Paragraph 00:13:58.000 --> 00:14:00.000 Như tôi đã nói, không hẳn là tôi biết câu trả lời. 00:14:00.000 --> 00:14:02.000 Tôi đang trình bày cho bạn kịch bản ưa thích của tôi. 00:14:02.000 --> 00:14:05.000 Hoặc mọi chuyện đơn giản là như thế. Chẳng có giải thích nào cả. 00:14:05.000 --> 00:14:07.000 Đây là sự thật tàn bạo về vũ trụ 00:14:07.000 --> 00:14:10.000 mà bạn nên biết để chấp nhận và đừng hỏi nữa. 00:14:11.000 --> 00:14:13.000 Hoặc có thể là Vụ Nổ Lớn 00:14:13.000 --> 00:14:15.000 không phải khởi đầu của vũ trụ. 00:14:15.000 --> 00:14:18.000 Một quả trứng, một quả trứng lành lặn, là một dạng entropy thấp, 00:14:18.000 --> 00:14:20.000 tuy nhiên, khi chúng ta mở tủ lạnh 00:14:20.000 --> 00:14:22.000 chúng ta không nói, "A, ngạc nhiên làm sao 00:14:22.000 --> 00:14:24.000 lại thấy dạng entropy thấp này trong tủ lạnh nhà mình." 00:14:24.000 --> 00:14:27.000 Đó là bởi quả trứng không phải là một hệ kín; 00:14:27.000 --> 00:14:29.000 nó chui ra từ con gà. 00:14:29.000 --> 00:14:33.000 Biết đâu vũ trụ chui ra từ một con gà vũ trụ. 00:14:33.000 --> 00:14:35.000 Biết đâu có một thứ gì đó tự nhiên, 00:14:35.000 --> 00:14:38.000 qua sự phát triển của các quy luật vật lý 00:14:38.000 --> 00:14:40.000 tạo ra cái gốc của vũ trụ, như vũ trụ của chúng ta 00:14:40.000 --> 00:14:42.000 có dạng entropy thấp. 00:14:42.000 --> 00:14:44.000 Nếu điều này là thật thì nó đã diễn ra nhiều hơn một lần; 00:14:44.000 --> 00:14:47.000 chúng ta có thể là một phần của đa vũ trụ lớn hơn nhiều. 00:14:47.000 --> 00:14:49.000 Đó là kịch bản ưa thích của tôi. NOTE Paragraph 00:14:49.000 --> 00:14:52.000 Các nhà tổ chức đã yêu cầu tôi kết thúc bằng một suy đoán táo bạo. 00:14:52.000 --> 00:14:54.000 Suy đoán táo bạo của tôi 00:14:54.000 --> 00:14:57.000 là dứt khoát tôi sẽ được xác nhận bởi lịch sử. 00:14:57.000 --> 00:14:59.000 Và 50 năm nữa tính từ bây giờ, 00:14:59.000 --> 00:15:02.000 tất cả những ý tưởng ngông cuồng hiện tại của tôi sẽ được chấp nhận như lẽ phải 00:15:02.000 --> 00:15:05.000 bởi giới khoa học và cộng đồng không chuyên môn. 00:15:05.000 --> 00:15:07.000 Tất cả chúng ta sẽ tin rằng vũ trụ bé nhỏ của chúng ta 00:15:07.000 --> 00:15:10.000 chỉ là một phần nhỏ của đa vũ trụ lớn hơn nhiều. 00:15:10.000 --> 00:15:13.000 Và hay hơn nữa, chúng ta sẽ hiểu điều gì đã diễn ra trong Vụ Nổ Lớn 00:15:13.000 --> 00:15:15.000 về mặt giả thuyết 00:15:15.000 --> 00:15:17.000 chúng ta sẽ có thể so sánh với những gì quan sát được. 00:15:17.000 --> 00:15:19.000 Đây chỉ là dự đoán. Tôi có thể sai. 00:15:19.000 --> 00:15:21.000 Nhưng chúng ta, loài người, đã và đang suy nghĩ 00:15:21.000 --> 00:15:23.000 về việc vũ trụ như thế nào 00:15:23.000 --> 00:15:26.000 tại sao nó lại như vậy, trong suốt nhiều, nhiều năm. 00:15:26.000 --> 00:15:29.000 Thật háo hức khi nghĩ rằng cuối cùng một ngày nào đó, chúng ta có thể biết câu trả lời. NOTE Paragraph 00:15:29.000 --> 00:15:31.000 Cảm ơn. NOTE Paragraph 00:15:31.000 --> 00:15:33.000 (Vỗ tay)